Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

Có một nỗi buồn riêng



Tiếng rượu tràn làm môi em ướt
Lời ca với em say khướt đường về
Có nỗi nhọc nhằn trong nỗi đam mê
Có tiếng reo vui bên lời ai oán

Em lẫn vào bóng trăng trên mặt hồ loáng thoáng
Hòa với sương đêm trên sóng biển chập chùng
Có một nỗi buồn riêng trong những cuộc vui chung
Có một chút cô quạnh trong mông lung dâu bể

Tiếng vạc kêu sương có lẽ nào lạ thế ?
Nghe sao xót xa như thể chuyện lòng mình ?
Ta đã rời xa nhau quá đỗi tội tình
Em lạc lõng giữa lặng thinh và sốc nổi

Có lẽ nào tình ta chìm dần vào bóng tối...?




Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

Anh như là quê em



Anh như dòng sông quê em hiền hòa , êm ả
Như rặng dương già thong thả đón thời gian ,
Như gió chiều chiều dìu dặt , lang thang ,
Như con sóng biển dịu dàng âu yếm vỗ .

Em yêu anh chiều qua , sáng mai bèn thố lộ ,
Bởi nỗi niềm này sao có thể lặng im ?
Diệu kỳ thay tiếng nói con tim ,
Rất xa lạ bỗng trở thành thắm thiết
.
Em yêu anh đất cùng trời muốn biết ,
Nên trăng nhả tơ vàng cho màu mắt long lanh .
Gió thổi nhịp reo vui bên bờ tóc em xanh ,
Biển cuộn sóng trong vòng tay em quyến rũ .

Anh đã yêu em rồi tràn đầy như thác lũ .
Ta sánh vai nhau lăn lóc mọi ngã đời ,
Tha thiết tin yêu không giờ phút nghỉ ngơi .
Rồi bất chợt... cuộc chơi ngừng lại!

Em đứng lặng im mà thời gian trôi mãi ,
Còn chút gì xưa cũ ở lại không ?
Có trả lại em một chút nắng hồng ,
Chút gió biển mặn nồng thuyền xuôi mái
Một chút bình yên cho quãng đời còn lại ,

Anh theo thời gian trôi mãi xa em .
Mà gánh nặng hai vai như mỗi lúc trĩu oằn thêm!